Một bộ phim trong giấc mơ (1)
Nov. 5th, 2012 01:55 pmHôm qua tôi mơ thấy xem 1 bộ phim tên là “Tháp Tokyo” (chả biết tại sao lại thế). Chưa bao giờ tôi mơ thấy cái gì rõ ràng như thế và tỉnh dậy lại nhớ kỹ không sai một ly như thế. Thậm chí tôi nhớ là, xem xong còn kể cho mọi người nghe, bảo phim hay lắm, nhưng không ai biết phim ấy cả. Tôi nhớ ngoài hiệu sách có một cuốn truyện tên đúng là “Tháp Tokyo” nhưng chắc không liên quan đến giấc mơ của tôi. Đối với tôi đây là một giấc mơ rất cool nên tôi sẽ phải tường thuật lại thật chi tiết cho các bạn nghe.
Ở thành phố Tokyo trong tương lai chỉ có hai màu đen trắng, con người không còn làm tình với nhau nữa, việc thỏa mãn chuyện phòng the được dành cho các loại rô-bô chuyên dụng được customized theo độ tuổi, sở thích, nhóm máu, horoscope… để phòng tránh bệnh tật và đạt hiệu quả hưng phấn tối đa. Các cặp nam thanh nữ tú yêu nhau bằng tâm hồn chứ không phải thể xác, nếu có nhu cầu sinh con họ sẽ đi thụ tinh nhân tạo và vào ngân hàng gene chọn các loại gene đẹp cấy cho con cái sau này. Nhà nước cũng rất khôn, không muốn có sự phân hóa di truyền bởi khoảng cách giàu nghèo, nên cũng gây quỹ “Gene tốt cho mọi nhà” hỗ trợ các gia đình nghèo mua gene trả góp với lãi suất cực thấp hoặc thanh toán ngay sẽ được giảm giá từ 15-30%, nếu đứa trẻ chẳng may chết trước 18t thì cha mẹ không phải trả khoản vay gốc hoặc tiền thanh toán để mua gene đẹp.
Đột nhiên xuất hiện 1 tên tội phạm xấu xa chuyên bắt cóc con gái và làm họ có mang ngoài ý muốn. Vì có mang ngoài ý muốn theo phương pháp tự nhiên nên các cô này bị cha mẹ ép buộc đi phá thai. Lo sợ trước tình trạng đó, các cô gái trẻ bị bố mẹ nhốt ở nhà không cho ra ngoài. Tuy nhiên việc các nạn nhân giấu tên chia sẻ về trải nghiệm của họ với tên bắt cóc không những không làm các cô sợ, mà còn tò mò, thích thú nữa là đằng khác.
Có 1 cô tên là Yukie, con gái một gia đình trung lưu ở ngoại ô, cũng bị cha mẹ cấm cung như thế. Cô năm nay bao nhiêu tuổi tôi hông nhớ… hình như 17, 18 gì đó. Sinh nhật cô được cha mẹ tặng cho 1 con rô-bô chuyên dụng tên là Kenji. Gương mặt của Kenji gợi nhớ tới nam ca sỹ (tôi ko nhớ tên, gọi đại là Tanaka nhé) mà Yukie rất hâm mộ, nói đúng hơn thì Kenji như thể bản sao nam ca sỹ đó nhưng ông họa sỹ thiết kế, sau khi vẽ xong, sợ bị nam ca sỹ nọ kiện tụng lôi thôi, phải cố chỉnh đi vài nét cho khỏi giống. Tuy nhiên, tóm lại, nhìn qua là đã biết nguyên mẫu của Kenji là ai rồi. Yukie chơi với con rô-bô này không biết chán, vì nó là bản sao của Tanaka. Tuy nhiên Yukie cũng có chút bực mình là nó không giống Tanaka.
Một hôm Kenji bị khô dầu. Cha mẹ Yukie rất bận nên mãi chưa đi tra dầu được còn Yukie bị cấm cửa thì làm sao tự đem Kenji đi. Yukie thương Kenji lắm, không có Kenji cô nàng chẳng biết làm gì cho qua thời giờ. Cô đánh liều trèo tường ra khỏi nhà đem theo Kenji. Chẳng may con rô-bô quá bự, lúc Yukie ráng sức lôi nó qua lỗ thông gió, nó đã bị va đập, cọ xát và vỡ một phần vỏ.
Khi đem Kenji đến hãng sản xuất TopElectric bảo hành và tra dầu, họ từ chối vì Kenji đã bị hư hại do va đập và lỗi người tiêu dùng sử dụng không đúng nên không thể được hưởng chính sách bảo hành miễn phí mà phải mất tiền. Yukie chỉ có một số tiền tiết kiệm nhỏ, dăm năm nữa tính đem đi thẩm mỹ (vì tuy là thời buổi này đàn ông yêu bằng nội tâm nhưng họ chỉ để ý đến nội tâm của những cô gái đẹp) thì tiền sửa Kenji đã tốn non một nửa. Tuy nhiên, có một điều làm Yukie đau khổ hơn hết, là cha mẹ cô lại không mua gói dữ liệu Cloud Back-up Premium Life-long Extended cho Kenji, nên Kenji chỉ giữ lại bộ nhớ của 3 tháng gần đây nhất.
Đang tha thẩn cùng Kenji một lúc, thì có một chàng trai ra bắt chuyện với Yukie. Anh ta nói rằng, kỳ thực mọi data của Kenji đều được lưu trên máy chủ của nhà sản xuất để bán cho các công ty nghiên cứu thị trường chứ không mất đi đâu cả. Những dữ liệu đó đều được đặt trong cụm máy chủ bí mật của tập đoàn TopElectric dưới chân tháp Tokyo. Nếu có thể đem Kenji lên đỉnh tháp để kết nối với cỗ máy chủ dưới lòng đất, thì anh ta sẽ phục hồi Kenji về nguyên trạng. Yukie hỏi:
“Tại sao anh biết? Anh lấy gì ra đảm bảo?”
Anh chàng lạ mặt đáp:
“Anh nói cho em biết vì anh thấy em tội nghiệp, chứ anh chẳng có gì để đảm bảo cho em cả. Anh là người của tổ chức hacker Hack4Life, từ lâu bọn anh đã bất bình trước trò kiếm tiền bẩn thỉu của TopElectric rồi. Họ toàn những lão già đê tiện lợi dụng các cô gái trẻ và thao túng chính phủ thôi.”
Yukie nghĩ ngợi một hồi, rồi đồng ý. Hai người thuê một chiếc tắc xi lên tháp Tokyo. Chàng thanh niên bảo Yukie tắt nguồn của Kenji đi, để tránh các phần mềm theo dõi của TopElectric.
Đây, cái tháp Tokyo này mà tôi mơ thấy, có hình thù rất lạ: nó không phải cái tháp Tokyo thật, mà là một cái tháp to như cái núi vậy? Muốn lên đỉnh tháp phải đi bằng ô tô, và cái tháp có hình trụ dài màu nâu đỏ. Các bạn biết nó giống cái gì rồi chứ nhỉ? LOL. Ok. Mời các bạn xem tiếp phần sau =)))